Biên tập viên ghiền truyện đề cử

Câu chuyện bắt đầu từ khi Tô Nam ly hôn.

Kiếp trước, cô từng gả cho Chu Ngạn, một người chồng giàu có, trở thành "phú thái thái" khiến bao người ngưỡng mộ. Nhưng cuộc sống làm vợ hào môn không như mơ, đầy những thất vọng và áp lực vô hình.

Trọng sinh một lần nữa, việc đầu tiên Tô Nam làm là nhanh chóng ly hôn. Cô quyết tâm không dựa vào ai nữa, bắt đầu lại từ con số không. Từ việc bày bán đồ ăn sáng ở lề đường, cô ngày đêm làm việc chăm chỉ.

Sống lại một đời, Tô Nam hiểu ra rằng, tuổi trẻ tươi đẹp nhất là khi bản thân không ngừng nỗ lực. Mồ hôi chăm bón cho cây đời, cuối cùng sẽ kết trái ngọt.

Sau khi ly hôn, ai cũng nghĩ rằng Tô Nam sẽ suy sụp, hối hận và tìm cách quay lại với chồng cũ.
Không ngờ, cô xắn tay áo, lao vào công việc với tinh thần tràn đầy nhiệt huyết: đi học, lấy bằng cấp, trở thành công chức chính thức, mở việc kinh doanh riêng… Cuộc sống của cô ngày càng tốt đẹp hơn.

Từ một "tiểu tức phụ" bị xem thường, Tô Nam lột xác thành một nữ doanh nhân thành đạt, sống cuộc đời sảng khoái và trọn vẹn.

Nhiều năm sau, khi được phỏng vấn về bí quyết thành công, "Tô tổng" chỉ mỉm cười đáp:
"Mọi người từng nói tôi không xứng làm phú thái thái. Vậy nên tôi chỉ còn cách cố gắng để làm chủ chính mình!"

- --

Cảnh báo:

Nữ chính chỉ tập trung kiếm tiền, không đặt nặng chuyện tình cảm.

Nam chính: xuất hiện rất ít.

- --

Thể loại: Vả mặt, Niên đại văn, Nhân sinh khích lệ.

Tóm tắt: Sau ly hôn, cô chỉ muốn kiếm tiền và sống hạnh phúc.

Thông điệp: Dựa vào người khác không bằng tự dựa vào chính mình. Phụ nữ muốn an toàn thì phải làm chủ cuộc đời mình.
22 chương
Ngôn Tình

GIỚI THIỆU:

 

Thiếu chủ nhà họ Tạ, người tôn quý và tuấn mỹ nhất Thượng Kinh, vốn chẳng liên quan gì đến ta.  

 

Thế nhưng một ngày nọ, hắn bỗng túm lấy tay áo ta, đôi mắt đỏ hoe.  

 

"Mọi thứ vẫn còn kịp! Chúng ta vẫn chưa hòa ly..."  

 

"Đời này, chúng ta bắt đầu lại từ đầu!"  

 

Ta đang gặm giò heo kho, khựng lại một chút, rồi nói:  

 

"Ờ... nhưng ta đâu có định gả cho ngươi?"

 

10 chương
Ngôn Tình

Ta từ một tiểu ăn mày biến thành vị hôn thê của thế tử, chuyện hệt như mộng.

 

Hôm , đang xổm đất, gặm bánh bột ngô xem đám quý nhân cãi .

 

Hai cãi như gà chọi, càng cãi càng thú vị.

 

Thiếu nữ áo đỏ lạnh

 

"Ta gả cho kẻ ngốc, kẻ đần cũng quyết gả cho tên phế vật như ngươi!"

 

Thiếu niên áo gấm tức giận quát: "Ta cưới gà, cưới vịt..."

 

Hắn đến đó, chỉ tay về phía : "Cưới tiểu ăn mày cũng quyết cưới ngươi!"

 

Thiếu nữ áo đỏ dáng vẻ ngu ngơ của , tức đến nỗi bật .

 

Nàng siết giọng quát lên: "Được lắm! Nếu ngươi cưới nàng , thì chính là rùa sống!"

12 chương
Cổ Đại

Bạn trai tôi có một cô thanh mai trúc mã từ nhỏ.


Anh ấy nói, họ chỉ là bạn khác giới.


Cô ấy chỉ là em gái anh ấy.


Đúng vậy.


Họ là những người bạn tốt có thể nằm chung một giường.

8 chương
Ngôn Tình

Di nương muốn ta đi dụ dỗ thám hoa lang của phủ thượng thư.

 

Nàng ném cho ra một quyển tranh vẽ, bên trên là hai người trần trụi bày ra đủ loại tư thế.

 

Ta đầu óc đần độn, phải mất mấy buổi tối mới nhớ được 9981 tư thế này.

 

Mà khi ta thật sự nhìn thấy thám hoa lang bị bỏ thuốc nằm bất tỉnh nhân sự trên giường, vậy mà ta lại không nhớ ra nổi một tư thế nào.

 

Ta buộc lòng phải ngồi xổm bên cạnh cửa lật xem từng ảnh một để ôn tập.

 

Chợt ta nghe thấy phía sau có tiếng cười khẽ vang lên, nhưng khi quay đầu lại lại không thấy một bóng người nào.

 

Sau đó, ngục diện la sát ai nghe cũng sợ mất mặt đè ta lên giường, thở gấp nói:

 

“Chúng ta thử 9981 tư thế của ngươi thử xem?”

 

Dưới ánh mắt khiếp sợ của ta, hắn lấy quyển tranh vẽ ra, nói:

 

“Đến, chọn một cái đi, chúng ta thử từng tư thế một.”

22 chương
Ngôn Tình

Ta giả chết, âm thầm rời khỏi hoàng cung.

Ở Ích Châu, ta mở một tửu lâu nhỏ.

 

Cách Trường An nghìn dặm, vậy mà vẫn nghe thực khách rôm rả bàn chuyện lập hậu nơi triều đình.

Có người tiếc thương cho hoàng hậu bạc mệnh, ra đi quá sớm.

Cũng có kẻ mừng thay bệ hạ, cuối cùng cũng có thể cưới nữ tướng Thôi Tri Vũ làm chính thê, danh chính ngôn thuận.

 

Ta đứng trong bếp, tay áo xắn cao, chậm rãi chỉ dạy tiểu đồ nướng thịt dê sao cho vừa lửa, thơm mềm, đậm vị.

Khói bếp lượn lờ, mơ hồ khiến ta nhớ về lần đầu gặp hắn.

Khi ấy, chúng ta từng vì một phần thịt dê nướng cuối cùng mà tranh nhau không nhường.

 

Về sau, hắn lập ta làm hậu, từng nắm tay ta, trịnh trọng hứa:

“Cả đời này, trẫm sẽ đưa nàng ăn hết mọi sơn hào hải vị trên đời.”

 

Giờ nghĩ lại, không cần ai ban cho, ta cũng đã có thể tự tay nướng lấy một xiên thịt thơm mềm.

Hóa ra, lời hứa ấy… ta vẫn có thể tự mình hoàn thành.

 

11 chương
Cổ Đại

Văn án:

 

Tôi xuyên sách rồi, xuyên thành một nhân vật qua đường rất xinh đẹp.

 

Trong nguyên tác, nam chính vì muốn chọc tức nữ chính nên đã dồn tôi vào góc tường rồi hôn.

 

Sau đó, khi nữ chính không nhìn thấy, anh ta lạnh lùng đẩy tôi ra, bảo tôi sau này đừng làm phiền anh ta nữa.

 

Tôi: ?

 

Thế là sau khi xuyên sách, khi gương mặt của nam chính áp lại gần, tôi dứt khoát đẩy anh ta ra.

 

Đón lấy ánh mắt kinh ngạc của anh ta, tôi chạy về phía chàng thiếu niên đang đi ngang qua đầu ngõ.

 

Anh ấy chính là nam phụ si tình, sau này sẽ làm mưa làm gió trên thương trường, cả đời giữ mình vì nữ chính mà không lấy vợ.

 

Tôi chạy tới, hôn "chụt" một cái lên gương mặt điển trai đến mức trời người đều căm phẫn kia.

 

“Anh ơi, có cần bạn gái không?”

 

13 chương
Ngôn Tình

Thể Loại Truyện

HE
SE
OE
BE
BL
ABO